Mười năm làm mẹ đơn thân, quay lại với người cũ và hành trình rơi vào địa ngục

LẦM ĐƯỜNG NGAY TỪ KHI LỰA CHỌN NGƯỜI YÊU THƯƠNG

Tôi gặp anh khi tôi mới tròn 18 tuổi. Từ vùng quê nghèo Bắc Giang lên Hà Nội, tôi quen một người đàn ông gốc có hộ khẩu Hà Nội. Bố mẹ anh có nhà cửa trên này, còn anh thì có công việc đàng hoàng. Anh ấy dẫn tôi đi gặp họ hàng, đưa tôi đến công ty nơi anh làm việc. Anh giới thiệu rằng mình chưa có người yêu hay vợ con gì. Tôi tin anh, rồi tôi trao cái ngàn vàng cho anh.

Sau hơn một năm yêu nhau, tôi mới biết bạn trai mình là người đã có vợ con, nhưng gia đình lục đục không hạnh phúc. Khi tôi biết anh lừa dối mình thì tôi đã tuyệt tình cắt đứt mọi mối liên hệ với anh ta, rời đi đến một nơi khác sinh sống. Nhưng cũng chính lúc đó, tôi phát hiện mình có thai với anh ta. Thế là, một thân một mình nơi đất khách quê người, tôi sinh con. Rồi cũng một mình nuôi con khôn lớn.

Cho đến khi con gái tôi lên 10 tuổi, con nhất định muốn tìm gặp bố. Mỗi lần con đi học về nói với tôi: “Con muốn thấy bố. Tại sao các bạn con đều có bố mà con lại không có bố? Các bạn con đều mang họ bố, sao con lại mang họ mẹ?” con muốn gặp bố để xem bố như thế nào? có yêu thương con không? tại sao bố lại bỏ không nuôi con? Nhưng câu nói câu hỏi của con như ngàn vết dao xuyên thấu lồng ngực tôi đau nhói? Tôi cũng tự hỏi không biết anh sống thế nào? liệu anh có còn nhớ đến tôi? anh đã ly hôn chưa? thế rồi Tôi yếu lòng, vừa thương con thương bản thân mình nên đã tìm anh để cho con được gặp bố. Lúc này, anh và vợ đã ly hôn. Anh quỳ xuống xin tôi tha thứ và xin cho bố con được đoàn tụ.

Tôi mủi lòng, thương con, thương anh – vì dù sao anh cũng là mối tình đầu của tôi. Tôi cũng chưa từng yêu ai khác ngoài anh. Từ khi cắt liên lạc với anh, tôi chỉ lủi thủi đi làm và nuôi con.

Chúng tôi quay lại với sống chung với nhau như vợ chồng nhưng không đăng ký kết hôn, tôi biết anh không giúp tôi việc nhà, mải chơi và cả vũ phu nữa, tôi đang định đưa con đi một nơi thật xa lần nữa thì tôi phát hiện tôi đã mang thai đứa con thứ hai với anh. Tôi lại cắn răng chịu đựng ở lại để sinh con. Rồi Anh đón cả con riêng về sống cùng với tôi, tôi hàng ngày chăm sóc anh, hai con chung và con chồng. Mặc dù tôi cố gắng chiều chuộng con chồng, nhưng giường như nó rất căm ghét tôi, nó tranh giành từng tí với hai đứa con tôi, tỏ thái độ hỗn láo với tôi nhưng chồng tôi cấm tôi không được động vào con anh, chửi bới tôi thậm tệ nếu tôi dạy bảo khuyên nhủ con riêng… Căn nhà chật chội với 5 người. Sống trong cảnh “con anh, con chúng ta”, anh dần bộc lộ là một người chồng, người cha vô trách nhiệm và vũ phu. Một mình tôi vừa đi làm, vừa chăm con. Còn anh ta, về đến nhà là ôm điện thoại chơi suốt, mặc kệ tôi quay cuồng với ba đứa trẻ.

Khi con trai thứ hai của tôi và anh lên 3 tuổi, tôi phát hiện con bị tự kỷ. Tôi lại tiếp tục cùng con bước vào hành trình chữa bệnh đầy gian nan. Tôi quá mệt mỏi. Trong khi đó, anh ta vẫn vô trách nhiệm, không giúp đỡ tôi việc nhà hay chăm con. Anh cậy nhà là của mình nên liên tục đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà. Mỗi khi uống rượu, anh ta lại chửi bới mẹ con tôi, nhiều lần còn đánh đập tôi. Anh chỉ bênh con riêng chằm chặp, còn chửi bới hai đứa con chung của tôi với anh ta.

Tôi quá mệt mỏi. Tôi đã sai ngay từ khi lựa chọn. Giờ tôi chưa dám ly hôn vì con trai thì bị tự kỷ, con gái thì đang chuẩn bị thi chuyển lớp 10.

Nếu tôi bỏ anh ta, tôi chưa có chỗ ở, lại phải thuê nhà. Mọi chi phí một mình tôi không gánh nổi.

Tôi bế tắc, không biết tìm lối thoát nào. Tôi xin chia sẻ câu chuyện của mình, mong bạn đọc cho tôi lời khuyên?

Xin chân thành cảm ơn!

Bài viết liên quan

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *