Có người có quyền cao chức trọng nhưng họ luôn thể hiện một tinh thần cầu tiến, luôn ứng xử chan hòa với mọi người, ân cần quan tâm đến người khác, họ không thể hiện mình tài giỏi mà vẫn toát lên được con người có tầm có tâm, thể hiện văn hóa đẹp cho đi những điều tốt đẹp. Đây là một biểu hiện điển hình của văn hóa lãnh đạo nhân văn – một giá trị ngày càng được đề cao trong bối cảnh xã hội hiện đại, nơi mà quyền lực không còn chỉ được đánh giá qua địa vị hay mệnh lệnh, mà còn thông qua phẩm chất, lối sống và khả năng lan tỏa ảnh hưởng tích cực đến cộng đồng.
Với tư cách là một nhà nghiên cứu văn hóa, tôi xin phân tích nét đẹp văn hóa này trên một số khía cạnh:
1. Văn hóa quyền lực khiêm tốn (humble leadership)
Người có địa vị cao mà vẫn giữ thái độ cầu tiến, không khoe khoang, không đặt mình lên trên người khác là biểu hiện của quyền lực có chiều sâu và sự kiểm soát nội tâm mạnh mẽ. Đây là một sự “thoát vai” rất khó – bởi quyền lực dễ tạo ảo giác về sự vượt trội. Việc giữ được sự khiêm tốn cho thấy họ hiểu rằng quyền lực là công cụ để phụng sự, không phải để thống trị.
💬 “Khi người ta nhỏ, họ muốn làm lớn. Khi đã đủ lớn, họ chỉ muốn làm người.”
2. Văn hóa giao tiếp hòa ái, bao dung
Sự chan hòa, ân cần và tử tế trong ứng xử thể hiện một khí chất văn hóa sâu sắc – coi con người là trung tâm, và sự tôn trọng là nền tảng. Họ đối xử tốt với mọi người không phải vì cần điều gì, mà vì coi đó là một lối sống – một giá trị nội tại. Lối sống này không chỉ thu hút lòng người mà còn tạo ra môi trường xã hội tích cực, lan tỏa giá trị sống nhân văn.
3. Văn hóa “cho đi” – từ hành động đến tư tưởng
Không phô trương, không giành phần hơn, nhưng luôn cho đi điều tốt đẹp – đây là biểu hiện của văn hóa vị tha và dấn thân vì cộng đồng. Những con người như vậy không chỉ làm tốt vai trò cá nhân, mà còn đóng góp vào việc nuôi dưỡng niềm tin xã hội – một điều rất quý giá trong bối cảnh niềm tin vào hệ thống, tổ chức, con người nhiều khi đang bị mai một.
4. Tầm và tâm – sự cộng hưởng tạo nên hình mẫu lý tưởng
“Tầm” – thể hiện ở khả năng suy nghĩ lớn, hành động có định hướng và truyền cảm hứng.
“Tâm” – thể hiện ở tình yêu thương con người, lòng trắc ẩn và ý chí hướng thiện.
Khi tầm và tâm gặp nhau trong một người có địa vị, họ không chỉ là lãnh đạo – họ là biểu tượng văn hóa sống. Họ gợi nhớ về hình ảnh người quân tử trong văn hóa phương Đông, hay người phục vụ vĩ đại trong triết lý phương Tây (servant leadership).
Kết luận:
Con người như vậy chính là hiện thân của văn hóa lãnh đạo lý tưởng: không chỉ quản trị tổ chức mà còn quản trị được chính mình, không chỉ vươn lên mà còn nâng đỡ người khác. Trong xã hội ngày nay, sự hiện diện của những con người như thế là vô cùng quý báu – họ là nguồn mạch ngầm nuôi dưỡng đạo đức, niềm tin, và sự tử tế trong cộng đồng.